Đánh giá truyện Tam Giác Mùa Hè (Liệt Đồ)

‘Tam giác mùa hè’ là một tam giác tưởng tượng của khung trời đêm, sở hữu cụm đỉnh là sao Ngưu Lang, sao Deneb và sao Chức nữ. Hai đỉnh Ngưu Lang, Chức thanh nữ là hai ngôi sao nằm ở hai bên bờ của thiên hà. Đỉnh sót lại sao Deneb là mẫu cầu ô thước thông hiểu đôi bờ Chức đàn bà Ngưu Lang mãi mãi không rời.

Giới thiệu truyện tam giác mùa hè

Tác giả: Giải Tổng
Thể loại: Ngôn tình sủng

Trích đoạn truyện tam giác mùa hè

rời khỏi Hồng Dương cha năm, khi lần nữa đặt chân trở lại địa điểm này, Tần Liệt vẫn tháo quăng quật thiết kế bóng nhoáng xa hoa ngày nào. Anh mặc dòng quần Jean và chiếc áo thun T-shirt giản dị, mưa nắng đang có tác dụng vai áo nhạt màu, bên dưới chân là đôi giày leo núi màu đen, tuy là mẫu thiết kế của rất nhiều năm về trước, nhưng mà khi khoác trên các bạn anh, vẫn chẳng thể nào trói buộc được nét độc lập phóng khoáng đầy bạo gan của người quý ông này.

Anh đứng ở lối ra sân ga, híp mắt ngẩng đầu nhìn lên trời, mây xám ngắt một màu bàng Bạc đãi, chưa gồm ánh mặt trời, không thể nào so được với chiếc ngăn ngắt blue trong veo của núi đồi. Tần Liệt móc từ trong túi quần ra một gói nhỏ dại, nhón tay lấy quả hãng apple tàu bị khô quá ném vào miệng, má trái phồng lên, có thể thấy rõ hành động đang nhai. Anh đứng đó một lúc, bàng quan lật qua lật lại mẫu gói trên tay, rồi đút lại vào túi quần.

Hồng Dương sẽ biến đổi đông đảo, hầu như căn nhà lợp tôn lâu đời đối mặt nhà ga trước kia đã được nạm bằng số đông nhà nhiều tầng thông suốt nhau san tiếp giáp, làn con đường mở rộng, đã sớm không có gì mẫu mã của năm ấy.

Tần Liệt thông qua đường, đi dọc đường phố hai vòng mới chọn thấy một bốt điện thoại nơi công cộng, anh nhét hai đồng xu vào rồi ấn một dãy số.

chưa lâu sau, điện thoại được kết nối, anh cất giọng trầm ổn: “Từ tổng, chúng tôi đến rồi.”

>> Đọc thêm list Truyện sắc

bên kia nghe thấy các giọng nói của anh ý, cười cợt sang sảng niềm nở: “Chờ tôi, chúng tôi sẽ cho tất cả những người qua đón cậu.”

Một tháng trước, hai thành viên gia đình bọn họ vẫn liên lạc với nhau, Từ Việt Hải biết nhằm chuyến mang đến thăm lần này của Tần Liệt. Trước đây, Tần Liệt và ông ta thường buôn bán cùng nhau, anh đã hỗ trợ ông ta giành được không ít dự án cạnh tranh nhằn, Từ Việt Hải rất tán thưởng anh tài của anh ý, ngoại trừ quan hệ người đặt hàng đối tác, thỉnh thoảng còn uống cùng với nhau vài bát, Có thể xem cũng như người cũ. Mấy năm trước, cha Tần Liệt khuất, anh nói buộc phải trở về quê, Từ Việt Hải rất là tiếc nuối nhưng mà cũng chỉ có vẻ tôn trọng chính thức quyết định của anh.

vậy nhưng lại lần chạm mặt lại này, dáng bề ngoài của Tần Liệt khiến ông ta khá bất cứ lúc nào.

Tần Liệt thờ ơ cười, chủ động vươn tay ra: “Từ tổng, đã lâu không gặp mặt.” Bất luận gồm khoác lên mình thứ gì, thì nét anh tuấn cưng cửng nghị bên trên khuôn bên sẽ không phải biến hóa, dáng mọi người cao lớn thẳng tắp, da màu đồng chắc nịch đầy nam tính, mặc dầu có đứng trong góc chết thật đã khiến mọi người cần ngoáy lại nhìn.

Từ Việt Hải quan sát một lượt, khẽ sử dụng lực siết tay Tần Liệt, tay sót lại vỗ vỗ cánh tay anh, tiếng ‘bốp bốp’ vang lên chắc cú, vững chắc.

Ông ta không khỏi ngẩng đầu nhìn: “Vạm vỡ cũng như binh sĩ.”

Tần Liệt cười.

“Vào trong nói chuyện.” Từ Việt Hải đưa anh vào nhà hàng: “Chuyện chữa con đường, chính quyền trực thuộc huyện sẽ phê duyệt chưa?”

Tần Liệt nói: “Đã thông qua.”

“Tốt rồi!” Ông ta cảm thán.

“Có điều,” Tần Liệt lưu ý một lúc rồi lừ đừ nói: “Ngân sách của huyện chỉ hỗ trợ một phần Chi phí có tác dụng bề mặt của con đường bê tông và gia thế tường bao. Phần sót lại dân làng buộc phải tự huy cồn. Trước hết sẽ phải có tác dụng nới bắt đầu thật đảm bảo.”

bọn họ ngồi trong một gian buồng riêng.

“Tài thiết yếu khó khăn?”

>> Coi thêm list Truyện cao h

Tần Liệt hơi cúi đầu, nét mặt hiếm khi cực nhọc xử, ừm một tiếng.

Từ Việt Hải đầy sảng khoái thẳng thắng: “Cần bao nhiêu? Phần sót lại chúng tôi ra, xem là đóng góp, làm chuyện tốt xây dựng thôn làng.”

Ông ta hào phóng một bí quyết đáng bỡ ngỡ, Tần Liệt mọi chưa nghĩ tới cảnh huống này, không khỏi chuyển góc nhìn.

“Chỉ là…”

Từ Việt Hải nói được một nửa liền dứt lại.

có một số người tiến vào, lần lượt bê ăn uống hàng ngày bỏ lên bàn, tứ món mặn một món canh, không nhiều, tuy nhiên đầy đủ được làm cho từ phần đông Các nguyên liệu cần có đắt đỏ khó khăn chọn. Lúc bộ phận nhân lực phụ vụ lui ra, Từ Việt Hải nắm đôi đũa trên tay chậm chạp nói: “Điều kiện địa điểm nhiều cậu siêu nặng nề cực khổ đúng không?”

Mấy lời này chưa đầu chưa đuôi, Tần Liệt thoáng hoàn thành một lúc: “Ở thời gian dài, chưa thấy vắt.” Ngữ khí có phần thờ ơ bâng quơ.

Từ Việt Hải đốt điếu thuốc, cũng chuyển qua mang đến anh một điếu: “Tôi sẽ gặp chút vấn đề phiền lòng.”

động tác của Tần Liệt khẽ khựng lại, một giây sau mau chóng khôi phục cũng như ban sơ, ngậm điếu thuốc lên miệng, hai má anh lõm vào, lâu rồi chưa hút bài thuốc cao cấp này, rít vào chẳng nặng mùi vì gì. Anh nhẹ nhàng thở ra, chiếu xuyên thấu qua làn khói mỏng quan sát về phía mọi người đối diện: “Từ tổng khách khí, có Việc gì cứ nói.”

Từ Việt Hải thở dài: “Là chuyện cụm tập của nha có kế hoạch Đồ kia.”

Tần Liệt mím môi không nói gì.

“Để con bé dại đi theo cậu một thời gian.” Từ Việt Hải nói tiếp: “Tôi chuyển nó qua đấy, nhân tiện cậu giúp chúng tôi dạy bảo đưa nó về độ lớn được không?’

Khói thuốc cũng như hơi ấm của nước trà bốc lên lãng đãng hòa quyện vào nhau. Tần Liệt tựa tổ ấm vào ghế, bẫy vai hơi nghiêng xuống, khoát cánh tay lên mép bàn, ngón trỏ khẩy một dòng, tàn thuốc nhẹ tênh rơi xuống gạt tàn.

Chút vấn đề phiền lòng. Trước mắt anh mơ đại dương hiện lên một dáng hình.

Qua một lát, “Được.” Anh hỏi: “Cần ở lại bao lâu?”

Từ Việt Hải không giải đáp, chuyển tay bấm remote mở tivi lên, hai mắt chăm chú vào đó, con ngươi liên tục chuyển màu theo ánh phản quang bên trên ảnh trên nền, góc nhìn mơ biển không tất cả tiêu cự. Bên trên tivi vẫn tin báo một ngôi sao nàng tự liền kề, các tin đồn thất thiệt lan tràn, báo chí truyền thông cũng bỏ công ra đa số phỏng đoán; mấy ngày qua, tivi, internet thay nhau phát tới phát lui tin tức này.

“Nửa năm.” rốt cuộc ông ta cũng lên tiếng: “Có thể lâu hơn.”
Chúc Cả nhà đọc truyện vui vẻ!

Author: Adminproseo04

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *