chạm chán được em, cả cuộc sống này không có gì hy vọng ai khác.
Ra mắt truyện Anh mang đến cộng bình minh
Tác giả: Mạch Ngôn Xuyên
Thể loại: Ngôn tình sủng
Trích đoạn truyện Anh mang đến cùng bình minh
bật dậy khỏi cảng hàng không, Tần con đường mau lẹ đi lấy xe, lái thẳng mang đến buồng buôn bán.
trên đường đèn đuốc sáng trưng.
Tần con đường đỗ xe ở ngay bên dưới buồng buôn bán, ánh sáng của đèn ở trong nhà buôn bán đúng bây chừ vụt tắt, cô cũng mở cửa xe Cách xuống. Chu Đồng vẫn sẵn sàng chuẩn bị khóa cửa, nhận thấy cô, kinh hỉ kêu lên: “Chị Tần con đường, chị đã về rồi sao?”
Tần đường sẽ khom người nhà lấy máy ảnh từ ghế sau lên, quay bạn, đóng cửa ngõ xe lại, bước đi từ bóng mát bên đường: “Ừ, sao em lại tan tầm muộn nuốm này?”
Chu Đồng lại bắt đầu phòng buôn bán, bật đèn lên. Cô biết Tần mặt đường muộn cũng như cầm này còn tới chắc hẳn rằng gồm bài toán. Cô bắt đầu tới đây làm việc từ năm ngoái, còn chưa ba tháng mà lại chu kỳ Tần đường ra mắt chưa cụm. Cô mới gặp gỡ Tần con đường có lần, câu nói cũng chỉ được có vài câu.
Tần con đường đi tới, dưới ánh sáng của đèn huỳnh quang, bóng hình cao nhỏ xíu, dáng chúng ta giàu có, cực kỳ dễ thương. Chu Đồng thấy liền bao gồm chút kích động: “Em còn thêm câu hỏi không có tác dụng ngừng yêu cầu ở lại cải thiện ca một chút ạ.”
Tần mặt đường tự rót cho mình một ly nước, nhìn cặp sách trên vai Chu Đồng, uống ngụm nước mang lại nhuận họng rồi new nói: “Em hình như về trước đi, chưa đề nghị lưu ý đến chị.”
Chu Đồng vứt cặp sách xuống, hỏi thử: “Em có lẽ ở lại trợ giúp chị cơ mà.”
>> Coi thêm list Truyện ngôn tình ngược
Tần mặt đường quan sát đồng hồ, sẽ 10h rồi, nếu có người suport thì cô có vẻ về ngôi nhà nghỉ ngơi sớm một ít. Nghĩ thế, Tần mặt đường chuyển cho Chu Đồng một mẫu thẻ nhớ, nói: “Em copy hết ảnh chụp trong tư tháng cách đây không lâu phân một số loại thành đã từng mục giúp chị nhé.”
Chu Đồng nỗ lực lấy card nhớ, híp mắt cười: “Được ạ.”
Tần con đường chú ý cô ngoài ra vài lần, sắc mặt nhu hòa đi không ít: “Em năm nay bao lăm tuổi rồi?”
“22 ạ. Em bắt đầu có lợi nghiệp năm ngoái.”
“Đã mấy lần đổi việc rồi?”
“Sáu…. Sáu lần ạ.” cô gái nhỏ tuổi bựa hổ hướng dẫn, lại rứa giải thích cho chính bản thân mình, “Em rất thích quá trình bây chừ, nhưng mà đây cũng là công việc em làm cho được nhiều năm nhất. Em cảm giác em có vẻ buôn bán lâu năm ở đây!”
Tần con đường nhướng mày: “Em chẳng phải vội, chị chỉ thuận miệng hỏi thôi.”
Sinh cục bắt đầu ra trường vừa đặt chân đến thị trường, bật bài toán liên tục cũng chính là đều đều, chẳng còn bí ẩn cả.
Thực ra Tần mặt đường cũng khá trẻ, chỉ hơn cô 2 tuổi, dẫu vậy luôn khiến chúng ta tất cả cảm nghĩ xa rời, mà còn phòng làm việc này lại là của chị. Chu Đồng rất sợ chẳng may mọi người nói sai điều gì đấy cần phải nghỉ việc. Chu Đồng chú ý Tần mặt đường đi lên tầng, trong lòng cực kỳ rối rắm, biết trước thì đã cầm bịa ra một câu truyện tốt hơn một chút rồi.
Tần con đường không để ý cho chổ chính giữa bốn của bạn gái nhỏ tuổi, bước vào phòng buổi tối, bước đầu công việc cọ hình họa.
đợi cô làm cho kết thúc, quan sát đồng hồ mới chăm chú giờ đã hơn 2h sáng rồi.
Ngẩng đầu chú ý một loạt nhiều tấm hình đang được kẹp trên dây, chưa gồm nhiều màu sắc gì bằng nơi kia rất là cằn cọc, người dân làn da phần đa ngăm black thô ráp, quan sát cực kỳ bị khô nứt, thậm chí trẻ em cũng vậy.
Cô mím môi, nhíu mày đi ra ngoại trừ.
Tắt đèn, đi xuống tầng bắt đầu bắt gặp cô gái nhỏ tuổi kia hóa ra sẽ còn ở lại.
“Sao em còn chưa về?”
Chu Đồng lắc đầu, rối rít đưa card nhớ đến: “Em sẽ phân loại dứt cả rồi.”
Tần mặt đường nắm lấy, thấy được máy tính đang còn mở, liền kéo số chỗ ngồi xuống: “Cũng sẽ rạng sáng rồi, em mau về ngôi nhà nghỉ ngơi đi, chưa ngày mai lại không đi làm cho được.”
>> Coi thêm list Truyện đam mỹ sủng
Cô mở thùng thư, gửi hết ảnh cũng như tài liệu mang đến Hạ Tòng An, vừa quay đầu lại, thấy cô gái bé dại đã đứng ở nơi cũ.
Chu Đồng nhịn không đủ hỏi: “Ảnh chụp nơi đâu vắt ạ?”
“Vân Nam.” Tần con đường tắt máy tính.
Chu Đồng thổn thức: “Trước đây nghe nói Vân Quý Xuyên có không ít bản địa nghèo, thật bất ngờ lại nghèo mang lại như vậy….”
Càng chưa nghĩ tới một bạch phú mỹ cũng như Tần đường đang chạy tới cái nơi bần cùng bởi thế để chụp hình. Hồi năm hai cô gồm đi xem triển lãm ảnh của Tần đường, năm đó triển lãm hình họa của Tần con đường hoàn toàn không gồm có bức ảnh cũng như nỗ lực này. Cô nhìn Tần con đường, cảm thấy chị đó không có lẽ người nhà khác, vô cùng độc đáo.
Tần con đường chũm lấy máy hình họa cũng như túi xách, “Còn có bản địa còn nghèo hơn.”
Chu Đồng hỏi: “Chị đã từng tới ấy sao?”
Tần con đường hơi nắm chặt tay, cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Đã đã từng, được nửa đường.”
Chu Đồng mờ mịt: “Hả?”
Được nửa con đường là tất cả ý gì?
Tần đường chưa chỉ dẫn, nói: “Tắt đèn khóa cửa ngõ đi, muộn rồi, để chị chuyển em về.”
Chu Đồng chú ý sắc bên hờ hững của của Tần mặt đường, không dám hỏi bổ xung nữa, ngoan ngoãn đi tắt đèn khóa cửa.
…….
buổi sáng hôm sau, Tần con đường chứ chưa tỉnh ngủ, đã bị điện thoại của Hạ Tòng An có tác dụng phiền liên tục: “Trở về rồi sao không nói tiếng nào nạm hả? Những lần em đi đâu thì đề nghị thấy được thư của em new biết cậu trở về hay chưa.”
Tần mặt đường không được nghỉ ngơi có lợi, bị đánh thức liền gồm chút cáu kỉnh: “Anh quan yếu ngóng cho về tối rồi Gọi được sao?”
Hạ Tòng An nghe ngữ khí của Tần đường, giọng điệu liền hòa hoãn xuống: “Được được được, anh xin lỗi.”
Tần đường vò đầu, cúp máy, tiện thể tắt luôn điện thoại.
Lần thứ hai tỉnh lại đã là đầu buổi chiều, Hotline điện thoại lại cho Hạ Tòng An, lại Gọi một cuộc nữa cho tất cả những người đại diện thay mặt.
bận rộn hơn nửa tháng, bố trí lịch chụp ngừng, Tần mặt đường nhận thấy điện thoại của Hạ Tòng An: “Đi ăn trưa không? Anh bao gồm việc ao ước nói có em.”
Tần con đường đáp: “Được.”
Hai người trong gia đình hẹn gặp gỡ ở một tiệm ăn uống gần buồng làm việc của Tần mặt đường, cũng biện pháp công ty của Hạ Tòng An chưa xa. Hạ Tòng An cao hơn cô 5 tuổi, hai vây cánh từ bé dại. Hạ Tòng An làm cai quản của một trang web tin tức. Mỗ khi Tần đường đi đâu về, mong muốn kêu hotline quyền góp đầy đủ nhờ chỗ Hạ Tòng An.
gia đình đảm trách hiện thời của Quỹ An đặc biệt là Tần mặt đường, tuy vậy bên phía ngoài cũng không ai biết, bằng cô khôn xiết ít khi xuất hiện, hồ hết chuyện phần lớn vị cha mẹ cô có mặt.
Trong mắt nhà bạn cô chỉ đơn giản là một nhiếp ảnh gia bao gồm chút tiếng tăm.
Mấy năm nay hai người thân phối hợp cực kỳ ăn rơ, bé nhất là Hạ Tòng An cho là do đó, bằng những bắt buộc mà Tần đường bỏ ra, anh gần như giống như làm cho được.
Một tháng chưa gặp mặt, cô không thay đổi cụm. Hạ Tòng An khuấy cafe, “Lần tới định đi đâu?”
Tần con đường trả lời: “Không biết.”
Mỗi năm cô đều có những lần đi tới các chốn núi túng bấn, thời gian chưa cố định, mà lại khoảng trống cũng là đột nhiên chắt lọc.
Hạ Tòng An cười: “Lần tới anh đi có em.”
Tần con đường nâng góc nhìn anh, nhàn nhạt nói: “Không yêu cầu. Anh cũng biết đấy, em chưa thích có người thân đồng hành.”
Hạ Tòng An nhíu mày, chú ý chằm chằm tay cần của cô ấy, trên mu bàn tay trắng cũng như tuyết chỉ một dòng hình xăm, một nhành hoa bí quyết tang khởi đầu từ mu bàn tay, cầm lại lên cuốn quanh cổ tay mảnh khảnh. Năm ấy, sau khi hình xăm này ra mắt trên tay cô, cô ban đầu thích độc lai độc vãng.
Khóe môi Hạ Tòng An hạ xuống, nói: “Cái quỹ kia của em đăng tin ở trang web của bầy anh quá nhiều lần, sẽ có người nói trang web của nhà bạn là lừa đảo, nếu lần này để anh cũng như em cũng lộ diện, kết quả tốt nhất định đang càng tốt hầu hết.Hay là, để em lộ mặt?”
Nếu chúng ta biết tất cả những phóng sự cũng như hình họa về rất nhiều chốn thâm sơn nghèo đói đấy là do Tần con đường sử dụng, là người vợ của hình họa hậu và ông boss điện ảnh, kèm theo sẽ gây bắt buộc một làn dư luận béo, đối có Quỹ Nhất An rất là tốt.
Tần con đường im lặng. Điều Hạ Tòng An nói cô đương nhiên hiểu rõ, cô nói: “Để em cân nhắc vẫn.”
Hạ Tòng An sửng sốt: “Suy nghĩ việc nào?”
Tần Đường: “Chuyện em lộ diện….”
Hạ Tòng An: “……..”
Lúc chia tay, Hạ Tòng An gọi cô lại: “Chuyện đấy chẳng phải lỗi của em, cũng chưa bao gồm ai nghĩ do vậy cả. Thành thử, em đừng ôm nghĩa vụ vào mọi người.”
Tần mặt đường bình tĩnh nhìn anh, nói: “Em biết, em vẫn chưa ủ ấp nghĩa vụ vào gia đình bạn.”
Hạ Tòng An bực tức mang đến chưa nói được câu nào. Thành viên nữ này, một khi chấp nệ lên thì đáng sợ chưa ai bằng.
Đầu tháng năm, Tần con đường áp dụng hết các công việc dồn tích, đi tới Quỹ một chuyến. Lão viên – người nhà đảm đang nói: “Nha đầu, đồ lần trước gửi mang lại Thiểm Tây gồm hai việc.”
Tần đường hỏi lại: “Vấn đề gì gắng ạ?”
Lão cục thở nhiều năm nói: “Mưa to đề nghị xe bị lật, rơi xuống mương. Quần áo phần đa bị ngấm nước không sạch, sách vở cũng chưa thoát khỏi căn số giống như.”
Tần đường hơi cứng mình lại: “Còn chúng ta thì sao ạ?”
Lão cục nói: “Tài xế bị thương, nằm viện một thời gian sẽ phục hồi rồi, chưa bị làm sao cả.”
Tần con đường im lặng vài giây: “Vậy là tốt rồi.”
“Hiện tại mặt đường sẽ thông, mấy thứ kia hỏng rồi cũng chẳng sao, nhưng C.ty vị trí kia thấy tài xế bị thương, xe cũng trở nên hỏng, liền có tác dụng loạn mong mỏi tất cả chúng ta bồi hoàn.”
“Chuyện này chưng xem nuốm nào rồi cứ theo ý bác mà lại xử lý. Sau đó đi chọn một C.ty khác, an toàn và đáng tin cậy một ít.”
“Ta cũng đã tuyển chọn được mấy công ty rồi, con cháu đợi một lát, ta đi lấy cho con cháu xem.”
“Đây.” Lão cục chìa tờ giấy ra.
Tần mặt đường chú ý, lão viên chỉ vào một công ty ở cuối danh sách: “Công ty này cũng đã làm từ thiện, không lấy giá thành vận tải.”
Tần mặt đường kinh ngạc: “Miễn phí?”
Lão Viên: “Đúng. Ta sẽ sắm hiểu qua rồi, vô cùng tin cậy.”
Tần con đường liếc mắt nhìn phần ghi chú: Hai lần một tuần.
“Vậy chọn C.ty này đi, cháu sẽ tự liên lạc với bọn họ.”
……..
Tần mặt đường đặt vé đi Tây An, trước khi tất cả tạt qua buồng công tác, trò chuyện sở hữu người nhà đại diện thay mặt việc ở Thiểm Tây: “Hẹn lịch chụp xuống giữa tháng đi, muộn nhất là mười ngày sau bên tôi vẫn trở về.”
mọi người thay mặt đại diện đối vấn đề một tháng cô dành tầm mười ngày đi có tác dụng cái các loại các bước vừa mệt vừa không kiếm ra tiền này tất cả chút phê bình kín đáo đáo: “Thân ái, em bắt buộc về sớm hơn vài ngày sao? Một số loại chuyện nạm này đâu buộc phải em bắt buộc đích thân đi chứ?”
Tần con đường cười: “Nhưng em thích.”
gia đình đại diện: “………”
Tần đường rứa lấy máy ảnh bỏ chạy đi trước, ở cửa liền đụng đề nghị Chu Đồng. Góc nhìn cô gái bé dại sáng bừng: “Chị Tần mặt đường, chị chắc là đến em đi theo chưa ạ? Hồi học ĐH em cũng đã đã từng kéo Hoạt động công ích.”
Là mấy vấn đề cũng như kiểu chuyện trò với nhà bạn già trong viện chăm sóc lão hay đi quét đường nhiều thứ ư…… Tần con đường chú ý cô: “Không được.”
“A..” Vẻ bên Chu Đồng tràn ngập mất mát: “Tại sao ạ? Em…. Em tự trả tiền cũng được ạ…”
“Cũng không được.” Tần con đường chấm dứt khoát cự tuyệt.
Chu Đồng vẫn đi theo phía sau cô, cực kỳ mong đi, liền năn nỉ: “Chị Tần con đường, để em làm cho chân chạy vấn đề giúp chị xách hành lý cũng đã được, sau khi trở về em cũng trở thành tích rất cải thiện ca…. Chị đi một nhà bạn đang hết sức trật nha…”
Tần đường bỗng nhiên quay đầu lại, tiếng nói rất là lạnh nhạt: “Em ngoan ngoãn ở lại đi.”
Chu Đồng sững sờ tại khu vực.
Tần con đường đi xa rồi, bạn làm cùng Tiểu Trần ở phòng làm việc liền tiến tới vỗ vai an ủi: “Tôi công tác bước này cha năm rồi, Tần mặt đường mỗi khi đi lên mấy vùng núi đó vẫn luôn đi một người thân, chẳng biết dẫn ai theo cả. Tất cả ra nước ngoài cũng thế.”
“Cô cho là chúng tôi chưa bao giờ hỏi thử qua sao? Tuy thế cô đấy không dẫn gia đình bạn theo.”
“Chính là, bọn tôi vẫn muốn đi theo để trông thấy câu hỏi đời, tuy thế cô đó à, chính là ngại dẫn gia đình theo sẽ cải thiện bổ sung bất tiện đấy.”
Chu Đồng nghe đồng nghiệp nói xong xuôi liền cảm giác trọng điểm lý được cân bằng và điều độ lại.
…….
Hai giờ chiều Tần mặt đường bước đến Tây An. Lúc đầu đi bên đây sẽ nói vẫn phái gia đình tới đón bởi thế cô liền đảo mắt nhìn một vòng bao phủ, nhưng lại không thấy ai cả. Lôi cầm tay ra gọi đến số điện thoại kia, giải thích cảnh huống, đầu dây bên đó là tiếng nói sang sảng của 1 người bọn ông: “Cô Tần, thực xin lỗi, chúng tôi chó chút Việc buộc phải chẳng thể đích thân đi đón cô được, thành thử đã nhờ anh Xuyên tiện đường qua đón cô rồi. Cô chờ một ít, chúng tôi hotline điện mang lại anh ấy để xem cố nào…”
Chúc Cả nhà đọc truyện vui vẻ!