Nhận xét truyện nhắm Mắt Nhớ Mở Mắt Yêu

Anh không phải là một các bạn gia trưởng, không hề là một gã nam nhi cộc cằn mà lại tất cả những gì anh đề nghị chỉ đơn giản là có một một bạn gái phụ trách có lẽ hoàn tất các công việc trong gia đình…Chỉ bởi vậy thôi mà lại có lẽ chủ yếu cô lại là thành viên không thích số đông bài toán bởi vậy…

Trình làng truyện chú ý đến mắt nhớ mở mắt yêu

Tác giả: Ki No
Thể loại: Ngôn tình

Trích đoạn truyện nhắm mắt nhở mở mắt yêu

Cô với lấy dế yêu màu đỏ ở trên bàn ghế làm việc, hí hoáy biên soạn một tin nhắn, gửi cho anh.

“Anh, về tối nay cữ ăn gì đâu nhé. Nhớ đấy. Hứa rồi đó. ”

Cô là một nhà bạn nàng văn minh, khái niệm cũng cầu tiến, nhưng yêu đề nghị một mình “như anh”. Tuy anh chẳng phải là quá da trưởng, nhưng lại luôn giữ chiếc khái niệm, cô bé là mọi người đề xuất âu yếm cho cuộc đời mình, điều kiện bước đầu nhất đó chính là phải biết nấu ăn. Và cô thiếu nhất đó chính là điều kiện đó.

Cô cũng không rõ, đây là anh mong mỏi chọn một nguyên do để đẩy cô ra xa anh, hay đó chính là điều anh chắc cú mong đợi ở một thiếu nữ nhưng mà sau này vẫn trở thành hậu phi của anh, người mẹ của con anh. Dù sao đi chăng nữa thì cô cũng luôn mệnh chung phục trước anh. Chỉ việc anh muốn, cô đang núm có tác dụng, dù ước ao hay không.

Tan Bộ, cô hí hửng lượn một vòng trong nhà hàng ăn uống, mưu mô đang đến anh một bất ngờ. Hôm nay cô đã làm đầu bếp, cho dù đây là lần đầu tiên cô đứng nhà bếp. Trong suy nghĩ của cô, nấu nạp năng lượng chắc rằng cũng không quá khó khăn như Việc theo đuổi anh đâu. Chỉ việc thức ăn tươi ngon, chỉ dẫn hầu như, bảo đảm cô sẽ làm được. Sau đó anh sẽ phải chú ý cô sở hữu con mắt khác. Cô mỉm cười tít mắt, mộng tưởng lúc nào cũng là màu hồng.

Thực tế chứng minh cô đã quá nông cạn rồi. Đứng trước quầy thức ăn, cô có chút dở khóc dở cười. Trước đây, cô chỉ việc đi siêu thị trong vòng mười phút là sẽ có vẻ hoàn hảo bước đi với số đông thứ mọi người yêu cầu. Bình thường là do cô chỉ việc tìm quầy mì gói. Hiện nay, cô sẽ luẩn quẩn bước này hơn bố mươi phút nhưng mà vẫn chưa được chấp thuận được nhà bạn cần phải làm những gì. Không giống có Việc xử trí hàng ngàn số lượng, lần đầu nấu ăn uống đối mang cô chắc cú là thử thách. Tuy nhiên bởi anh, cô tự nhủ các bạn nên cố Hơn nữa nữa. Quan trọng sử dụng nhan sắc để câu dẫn anh, cô liền chuyển hướng làn phân cách qua dạ dày của anh. Chắc hẳn rằng cần dùng do giác để đánh lừa xúc cảm của anh đang công dụng. Cô bí mật hi vọng, rồi đẩy xe đi theo một nhà bạn người vợ đứng tuổi bên trước. Cô đó lấy gì, cô vẫn lấy theo thứ ấy. Quá thông minh!

rốt cuộc cô cũng xách được một túi to các thứ cơ mà cô cho là có lẽ nấu thành một dở cơm mối tình hoàn hảo dành cho anh. Cô đặt dòng laptop ngay trên bàn căn bếp, google chọn một món thức ăn mà anh thích, sau đấy thể theo gợi ý cơ mà có tác dụng. Gồm quá cụm thứ cần nhớ, các gia vị nào yêu cầu đi kèm mang món nào, đề nghị ướp trong bao chậm, dòng mớ hướng dẫn này khiến cô rối tung lên cả. Không hề chỉ cần cho cả các gia vị vào sao, tại sao lại thêm thứ mang lại trước, gồm thứ lại đến sau? Cô khẽ nhún vai.

“Như nhau cả thôi.”

cũng như với loại xem xét thành viên gia đình sẽ bắt chước đúng gợi ý, ắt hẳn đang phát hành món tiêu hóa, bữa ăn của cô ý đã nấu xong. Mọi thứ các là màu đen. Cô khẩy khẩy con cá sẽ nằm trên dĩa, lớp không tính đang cháy xém, bên trong lại là thịt đỏ. Rau muống đáng lẽ đề nghị blue tươi mơn mởn, vào tay cô đã trở thành một đống bùi nhùi nát bét. Chú ý thành công của mình, cô khóc chưa ra nước mắt. Làm sao bây giờ? Lỡ hẹn anh rồi. Để anh thấy đống này thì còn điều gì là mặt mũi nữa. Nghĩ cho điệu cỗ mỉm cười khẩy của anh ấy, cô khẽ rùng bạn. Trước hết cần tẩu tán đám này đi đã. Vắt là số đông thành phẩm của cô phần nhiều được đăng cam kết hộ khẩu tại thùng rác.

“Phì.”

Cô giật mình quay lại, thì thấy anh đã đứng ngay sau lưng. Cô đứng hình, mắt trừng bự. Hỏng bét, chưa gì mà sao anh đang đi đến đây rồi. Cô nhe răng chú ý anh cười cợt gượng gạo, khẽ nhích nhích thân thành viên gia đình, che đống hổ lốn phía sau lưng lại. Hi vọng anh chưa nhìn thấy gì cả. Nhìn điệu bộ lấm lét của cô ấy, anh lại cười cợt.

A, xấu hổ chết đi được. Bên cô trong chốc lát đỏ bừng, đẩy anh ra khỏi phòng bếp.

“Đi, đi, ai mang đến anh đến đây hả? Lại còn tự tiện vào nhà con người ta.”

“Ha ha… ”
>> bài viết liên quan chuyên mục Truyện ngôn tình sủng

nỗ lực tay đấm thùm thụp vào lưng anh.

“Còn dám cười em.”

Anh càng mỉm cười độc ác.

về tối đó, tất cả hai người nhà bên nhau ăn mì gói.

nhìn cô hặm hụi ăn uống mì, mặt cũng chưa dám ngẩng lên quan sát anh một dòng, lòng anh lại thấy ngưa ngứa. Lúc chiều nhận được tin nhắn của cô ấy, anh đã ngửi thấy mùi âm mưu rồi. Hóng mãi tới bảy giờ đang chẳng thấy cô Điện thoại tư vấn lại. Anh sợ cô có chuyện gì cần chạy qua căn nhà cô xem thử, kết luận là được chứng kiến một ván do vậy. Anh khẽ bật cười. Teen girls ngốc. Chẳng lẽ anh chưa hiểu tình cảm nhưng mà cô dành mang lại anh. Chỉ là anh đang tự dặn thành viên gia đình cần yếu yêu cô được. Tương lai có lẽ anh đang cưới một cô vợ hiền thảo, biết quan tâm người thân nhưng lại tuyệt nhiên bạn gái đó tất yêu là cô. Dù mang đến cô bao gồm cố vị anh nhiều cố gắng nào đi chăng nữa.

Sáng dậy toàn bộ cơ thể rã rời, cũng cảm thấy lười biếng. Thứ sáu rồi, nỗ lực nốt hiện nay thì lại tới ngày cuối tuần. Tự động viên mọi người bỏ lên trên tinh thần một ít. Tới công ty thấy mấy người mẹ xúm xít lại một góc hô béo điện thoại tư vấn nhỏ, bản chất tò mò ham thị phi của chị em nổi lên, cô phi vào đám đông.

“Chuyện gì? Gồm gì hot?”

bé nhỏ An trong công ty là cô gái dễ thương, dáng các bạn nhỏ nhắn, da trắng môi hồng, tiêu biểu cho nhân vật tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn dễ thương. Nàng ngồi ở chính giữa vòng xoáy, má đỏ, tai hồng, ngượng ngịu không nói gì. Chị Lan Nhanh tay Cấp Tốc miệng giải thích.

“Bồ chúng khuyến mãi ngay kim cương. Dây chuyền diamond nha. Bự lắm. Sáng lắm.”

Nói xong xuôi còn cười hắc hắc, cực kì bất trắc.

“Sao tự nhiên lại tặng kèm quà?”

“Con khùng này, hiện nay ngày 14 tháng 2 nha. À quên, ế cũng như mày thì làm gì biết 14 tháng 2.”

Mấy người mẹ phá lên cười cợt. Tiếng mỉm cười chưa kịp ngừng, không khí bao phủ Dường như đặc sệt lại, cảm thấy sáng tỏ khí trời Sài Gòn tự dưng bớt đi hẳn chục độ, chị Lan xoay chiếc lưng cứng rắn, khóe miệng vẫn còn đọng một nụ mỉm cười méo xệch. Chưa sai, chưa sai. Chạm nên hung thần quỷ ác rồi. Sếp vẫn còn riêng lẻ nha, lần này cồn vào không phải chuyện nhỏ tuổi đâu nha.

“Ha ha ha ha ha.” cười ra nước mắt, cô thật băn khoăn thời cầm cố cơ mà xổ ra một tràng mỉm cười phân phối thiên buôn bán địa, bụng gập lại sém chút cắn luôn đầu vô cạnh bàn, người trong gia đình nhanh chân nhanh tay chọn thời cơ trốn về lô cốt.

Lúc cô ngẩng mặt lên thì thấy sếp đứng trước mặt chúng ta, tay thế theo một sấp đại dương sơ, chưa thương tiếc đập chiếc rầm lên bàn ghế làm việc, hẳn nhiên một lời nói đầy báo giá buốt: “Cuối buổi nộp lại đến chúng tôi.”

Lòng cho nước vào mắt cũng như suối, sếp ơi sếp ơi, bản thân mỗi chúng ta là thành viên gia đình đồng cảnh ngộ cơ mà. Rồi lại bí mật tự sỉ vả gia đình bạn cả ngàn vạn lần, chính xác là mẫu đồ não trườn, lừng chừng chọn thời cầm. Aizzzzz, số khổ nha!

một ngày dài cấp thiết lưu ý làm việc, chất xám cứ trôi tận đi đâu. Cố kỉnh lắm mới tới năm giờ. Chị Lan rủ đi ăn bữa tối.

Chị Lan đã có chồng, chị là người nhà cô bé dũng mạnh và độc lập, đối có chị lấy ông chồng không có nghĩa là nịnh chồng, chỉ cần chọn một gia đình cùng mọi người trong nhà đi hết đời sống này thôi. Cô hỏi chị sao không về ăn uống cơm cộng ông chồng, chị bảo hiên giờ có một không hai, chế tạo ra thời gian đến ổng chuẩn bị sẵn sàng tiến thưởng. Nói ngừng lại mỉm cười mập. Bên mày rạng rỡ, đậy lánh tia sáng yên ấm. Cô khẳng định cảm thấy ghen tị mang chị thật cụm.

Ẳn dứt cùng nhau đi buôn bán, hai chị em dạo khắp cụm boutique trên đại lộ, khu phố này nhộn nhịp, là phố chăm sắm sửa của những người cá tính. Lúc bước đi bật dậy khỏi địa chỉ giày, cô thấy một bóng hình thật quen. Độ dài đấy, mái tóc đấy, tấm lưng đó. Chẳng hề là anh sao? Anh đứng trong tác động đồ vest, một teen girls dễ thương tóc nhiều năm mặc váy trắng thanh thoát sẽ khoác vest giùm anh. Cô đấy cười sở hữu anh, anh cũng chú ý cô đó mỉm cười. Cô ấy xoay anh vòng vòng, anh sủng nịch làm theo. Mắt chợt nhòe đi, bạn gái ấy… đúng kiểu anh thích.

Chị Lan tính tiền chấm dứt, ra thấy cô đứng cũng như trời trồng nhìn qua con đường. Chị ngước chú ý theo hướng đấy, chỉ thấy một cặp người thương.

“Bồ mày sao?”

“Không yêu cầu. Người quen thôi.”

“Ừ, đi tiếp hay về.” Chị Lan thấy mắt cô long lanh, thầm nghĩ ko phải chúng GATO tới phát khóc rồi chứ, aizz, sau này trước mặt gái ế cứ đề nghị cẩn trọng, gây thương tổn trọng tâm lý cho người khác thật là thất đức nhưng.

“Dạ. Bữa sau em đi với chị tiếp nha.”

Về tới nhà, túa bộ váy công sở thắt chặt, cô choàng vào người trong gia đình một cái váy liền tới ngang đùi, đổ người xuống dòng đệm êm ái. Mắt khẽ nhắm, miệng khẽ rên rỉ theo một giai điệu kì quái.

Rèm mi rung rung, căn nhà quá trống trải. Cô sở hữu tay lấy cái điện thoại bên trên giường. Bấm số điện thoại mà ngay cả khi đã mơ cô cũng có thể bấm, lưu ý đến cả nửa ngày new đủ kiêu dũng ấn vào nút gọi màu xanh da trời.
>> bài viết liên quan thể loại Truyện đam mỹ sủng

Author: Adminproseo04

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *