“Đi về phía không anh” là câu truyện tình tay cha trắc trở với kết thúc bi quan cơ mà đậm tính chân thực. Thẩm Đông Tam chính là cô gái mạnh đầy cá tính, bởi vì ái tình của bản thân mình, cô đang bỏ mặc mọi định kiến của thị trường về “kẻ thứ ba” để chiếm lấy các bạn gia đình bạn cảm thương.
Ra mắt truyện Đi về bên chưa anh
Tác giả: Trương Vũ Hàm
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện Đi về phía chưa anh
Lô Lợi Lợi về nước, người nhà bước đầu báo cáo ko phải là Chu Nam, mà là Thẩm Đông Tam – nữ giới hiện tại của anh ý. Lúc lên máy cất cánh, Lợi Lợi vẫn dữ thế chủ động Call mang lại Chu Nam tuy thế anh không nghe máy. Thế cho nên cô chủ động nhắn tin mang lại anh: Em về nước rồi, hôm nào chạm mặt nhé. Lợi Lợi.

Thực ra Thẩm Đông Tam chỉ vô tình đọc được tin nhắn ấy chứ không cần có ý xâm phạm đời tứ của anh ấy. Chu Nam hay gồm các việc hay làm bỏ điện thoại rườm rũ trên giường, sáng ngày ra lại vội đi làm ra anh quên béng mất vật bất cốc thân ấy. Vừa đặt chân tới văn phòng và công sở, Chu Nam sực nhớ ra là để quên điện thoại ở căn nhà yêu cầu Call mang đến cô, bảo cô lúc nào dậy thì đem điện thoại mang lại công ty giúp anh. Chu Nam là cán bộ nhân viên chủ quản của một C.ty IT, chưa tất cả điện thoại thì coi như cả ngày hôm đó chẳng công việc làm ăn được gì. Thẩm Đông Tam cuộn người nhà trong chăn, ậm ừ mấy tiếng rồi uể oải gác máy. Từ phòng tắm bước ra, cô vừa kịp nghe thấy tiếng điện thoại réo lên lần cuối rồi tắt ngúm, liền sau sẽ là tiếng chuông báo tin nhắn. Cô mắt nhắm mắt mở tò mò mở tin nhắn ra xem, rút cục bởi thế cơ mà cả buổi chiều đứng ngồi chưa yên, cũng như bị bận bịu xương cá trong họng. Mang lại trưa, Chu Nam Call điện giục cô có điện thoại cho, cô miễn chống ậm ừ mấy câu rồi mặc áo khoác bên ngoài sẵn sàng chuẩn bị ra ngoại trừ. Cứ nghĩ cho tin nhắn của Lợi Lợi là cô lại thấy khó khăn Chịu đựng trong bạn, bực bõ xóa luôn cả tin nhắn lẫn cuộc Hotline nhỡ bên trong máy Chu Nam.
Cuộc hotline nhỡ sở hữu mã số sân bay, cô đoán có lẽ Lợi Lợi điện thoại tư vấn cho Chu Nam khi vẫn ở thuộc máy cất cánh. Chưa xuống máy bay vẫn Điện thoại tư vấn điện, và đúng là tình cũ không rủ cũng mang lại, Đông Tam vừa xóa tin nhắn vừa bực bõ nghĩ thầm.
Lúc cô nhận thấy Chu Nam, anh vẫn đi cộng mấy các bạn bạn làm cùng, Đông Tam ngóng một lúc thì thấy anh kính chào người trong gia đình rồi chạy về bên cô.
Anh gồm cuộc Hotline nào không? – Nhận điện thoại từ tay cô, Chu Nam hỏi.
-Không. – Đông Tam trả lời chấm dứt khoát.
-Ừ! – Chu Nam kéo cô đi, Hình như cũng chưa gồm ý nghe câu vấn đáp của cô. – Đi thôi, đi nạp năng lượng cơm vẫn.
Đông Tam khum tay hạn chế nắng, nhìn ra xa. Cô thở lâu năm, bâng quơ nói:
-Kỳ nghỉ của em sắp hết rồi, bao giờ anh mới có thời gian rảnh đây?
Hình như bước đi của Chu Nam có chút ngập kết thúc. Anh chưa nói gì, đi bổ xung một đoạn, anh mới kéo tay cô lại, nói khẽ:
-Dạo này anh hơi bận, Tam Tam, ngóng bổ sung một thời gian nữa tất cả chúng ta đi cao điểm được không? Vân Nam, Đôn Hoàng, chúng ta đang đi bất kì đâu cơ mà em ý muốn.
ánh sáng chói chang Dường như đang xâm lấn dần hầu như thứ bao quanh. Đông Tam thu ánh nhìn, lồng ngực cũng như bị bóp nghẹt, cô mải miết cúi đầu đi một lát, sau new gượng mỉm cười trả lời:
-Không sao, chuyện đó để sau cũng sẽ được. Mai em tất cả bài toán yêu cầu về trường, anh đừng quên điện thoại ở nhà nữa đấy.
>> tìm hiểu thêm chuyên mục Truyện ngôn tình ngược
Chu Nam xoa đầu cô, dưới ánh sáng che lánh, anh hôn phớt lên má đứa bạn gái:
-Tam Tam, qua đận này, anh chắc chắn đang chiều theo ý em.
Dân IT luôn là bởi vậy, chưa tất cả ngày cũng chẳng có đêm, ai cũng giống phát cuồng vì chưng công việc. Nhiều lúc Đông Tam tỉnh dậy, chú ý ra ngoài trời đang tang tảng sáng, nạm mà Chu Nam sẽ đang miệt mài gõ keyboard bên phía ngoài phòng khách. Đông Tam ít khi vậy ga trải giường bởi cô hy vọng cất giữ thứ mùi nồng nồng ấm áp ấm của Chu Nam mỗi khi anh không nằm cạnh cô.
Đông Tam giật mình tỉnh giấc,bên ngoại hình trời đã nhô cao, Chu Nam vẫn nằm cạnh bên cô, khẽ chép miệng ngái ngủ. Cô quan sát khuân mặt trẻ thơ của anh, không kìm được cúi người xuống hôn nhẹ rồi lẹ làng rời khỏi giường.
bữa sớm đang chuẩn bị sẵn sàng sẵn trong bao phủ lạnh, cô rứa ăn mặc quần áo, biên soạn tài liệu, sẽ sẵn sàng chuẩn bị ra khỏi căn nhà thì tự dưng nghe thấy tiếng chuông tin báo nhắn quen thuộc của Chu Nam. Lần chần hồi chậm, cô bắt đầu quay lại, nuốm điện thoại của anh ấy lên.
Bảy giờ về tối, khu vực cũ. Nhất định anh phải mang đến. Lợi Lợi.
Thẩm Đông Tam cảm xúc cũng như máu ấm vẫn bốc ngùn ngụt lên tận đỉnh đầu. Thật đắn đo xấu hổ. Tay cô run lên. Hạng phái nữ vô liêm sỉ, đã chia ly rồi cơ mà đã còn dính theo người ta, chung cuộc là ao ước giở trò gì đây? Cô chưa do dự mà xóa luôn tin nhắn, đưa điện thoại sang lý lẽ im lặng rồi đặt lại đầu giường. Chu Nam vẫn ngủ chìm đắm. Bữa qua anh thật sự rất mệt.
cả ngày, Đông Tam đứng ngồi không yên, mang đến 5 giờ chiều thì cô chưa chống chịu nổi nữa bèn mở máy Điện thoại tư vấn điện cho Chu Nam. Đầu dây bên đó vọng lại tiếng ồn ã xen lẫn giọng nói ậm ừ của Chu Nam. Anh hỏi cô gồm bài toán gì.
Cô ồ lên một tiếng, tỏ vẻ ngạc nhiên:
-Sao ồn cầm anh đã ở ngoài à?
-Vừa new họp ngừng. – Giọng anh lộ rõ vẻ mệt mỏi – Gì nuốm em?
-Tối nay anh bao gồm việc gì không? – Đông Tam tần ngần dò hỏi – Giáo sư tất cả chút bài toán nhờ em, bắt buộc em có lẽ chưa về nhà được.
-Không, vắt em đi cảnh giác nhé, hôm nay anh hơi mệt, vững chắc về ngủ sớm thôi. Anh sẽ nhớ em lắm.
chất giọng ngọt ngào thường có của chốn sông nước Giang Nam có tác dụng Đông Tam dịu lòng, suýt nữa cô vẫn bất chấp lời dặn của giáo sư để chạy ào về bên anh. Mặc dầu bây giờ quan hệ giữa họ nảy sinh cụm bất ổn, tuy thế cô đang không mong mỏi đánh mất vị trí của bản thân mình trong trái tim anh. Bổ xung vài tía lời dặn dò chăm sóc, Chu Nam new nhanh nhẹn tắt điện thoại. Nhìn vẻ không an tâm trên mặt cô bàn sinh hoạt, Chu Cẩm Thời liền cười chế giễu:
-Cứ như hiền thê ông xã mới cưới đó, cách nhau chừng bắt đầu bao gồm nửa ngày cơ mà mặt mũi đang âu sầu buồn bã, chán nản.
Chu Cẩm Thời hơn Thẩm Đông Tam hai tuổi, đi có tác dụng được hai năm thì quay lại học tiếp nghiên cứu sinh, cùng chung thầy hướng dẫn mang cô. Nhờ qui định phong độ, thông thường lại đi BMW mang đến trường đề nghị gã rất được lòng giáo viên, có lẽ cũng do nguyên do vô thưởng vô phạt này mà lại Thẩm Đông Tam ghét cay ghét đắng gã, dù va trán chuyên nghiệp dẫu vậy hai mình chúng ta khi nào cũng đối đầu với nhau như nước có lửa.
Thẩm Đông Tam chỉ cười một giải pháp phức tạp rồi loại bỏ đi.
Một giờ sáng, Đông Tam new kết thúc xong xuôi quá trình được chuyển giao, sợ Chu Nam mất giấc bắt buộc cô chưa gọi điện mang đến anh, cứ cố ngủ vạ vật ở trong nhà học, trời vừa rạng đã lồm cồm trở dậy về căn nhà.
Đi hối hả mà lại về mang lại địa điểm thì căn nhà vắng ngắt.
Cô ngước chú ý đồng biển, chỉ với chín giờ, rất nhiều ngày giờ này Chu Nam vẫn đang mơ mơ màng màng bên trên giường dẫu vậy nhỉ? Bên trời vẫn lên cao, ánh sáng vàng mượt trải suốt căn phòng thật khiến người ta chưa mong mở mắt rời khỏi chăn…
Mí mắt nặng trĩu, vừa lăn lên giường định ngủ một giấc đã đời bồi lại buổi tối qua, tuy thế vừa chú ý đến mắt thì toàn thân cô ngẫu nhiên đông cứng lại. Trong đống chăn đệm dúm dó thoảng lên một mùi hương lạ, len lỏi giữa mẫu mùi nồng ấm áp của Chu Nam rồi xộc thẳng vào mũi cô. Vào một buổi sớm mùa xuân đẹp trời cũng như hiên giờ, thứ mùi thiếu phụ tính không mời mà lại đến này làm cho Thẩm Đông Tam đã nằm trên giường bất ngờ nhảy dậy, khắp cơ thể râm rang như tất cả hàng ngàn, hàng vạn mũi kim châm vào domain authority thịt. Cô thất thần quan sát vào khoảng không gian trước mặt, thay chối vứt sự nhạy bén của khứu giác, một lúc chậm sau có hiện tượng đau đớn bắt đầu chậm rãi lan tỏa cả người run rẩy.
>> xem thêm top truyện Ngôn tình sủng